Có một nữ sĩ ở Đài Loan, thời trẻ tại quê nhà bà hạ sinh một bé gái. Bởi vì năm đó là năm con dê, bà cho rằng sinh con gái là không cát tường, nên đã nhấn con gái vào thùng nước dìm cho chết. Kể từ đó toàn thân bà đau đớn không ngừng.
Sau này trong pháp hội nơi xứ nọ bà bị Chu cư sĩ ( ngồi cạnh tôi ) nói một câu, vạch trần ra hết chuyện này. Lập tức người mẹ từng giết con tàn nhẫn kia bị hàng trăm người tại hiện trường xúm nhau trách mắng.
Nửa tiếng sau, đột nhiên căn bệnh đau đớn của bà tự nhiên tiêu hết. Bà cảm tạ Chu cư sĩ. Chu cư sĩ bảo bà:
- Bà phải cảm tạ những người vừa chửi mắng bà, chính họ đang giúp bà tiêu nghiệp đó.
Do vậy chúng ta đối với người chửi mắng mình không nên sinh tâm sân hận, mà phải dùng tâm thức tỉnh để cảm tạ tri ân mới đúng. Vì có thể chính nhờ người mắng ta (ngay mặt) hoặc thóa mạ ( sau lưng) mà các bệnh khổ, cùng các nghiệp chướng khác của ta mới mau tiêu trừ.
Còn có nhiều người, trước khi tin Phật thì không bị gì, nhưng sau khi thờ Phật trì giới tụng kinh rồi lại phát bệnh nặng. Đây chính là “ Hậu báo chuyển thành tiền báo”, nghĩa là báo ứng nặng nề đời sau được trổ sớm trong đời này, và "Trọng báo đang chuyển thành khinh báo", chính nhờ họ lễ Phật niệm Phật mà được tiêu bớt nghiệp.
Nếu như vì phát bệnh mà khởi niệm không tin Phật thì giống như đã vào núi báu mà không thấy trân bảo, lại quay về tay không, thực rất đáng tiếc vậy !
(Người mẹ mê muội)
- Nhà xuất bản
- Phương Đông
- Người dịch
- Quả Khanh - Hạnh Đoan
- Người đọc
- Kim Phụng, Kiều Hạnh, Kim Ngân, Bình Nguyên, Huy Hồ