Tuy thuyết pháp trong bốn mươi chín năm trường mà đức Phật Thích Ca tự bảo rằng Ta chưa từng nói một lời nào. Tuy truyền trao tâm ấn cho tôn giả Ma Ha Ca Diếp qua hình ảnh "Niêm Hoa Vi Tiếu", mà đức Phật cũng chưa hề nói một chữ "Thiền". Tuy bao đời lịch đại tổ sư, thầy trò "Dĩ Tâm Truyền Tâm" với nhau, nhưng chưa từng nói rằng có một pháp nào để truyền thừa. Tiếp nối tông chỉ này, thiền sư Hư Vân, bậc minh nhãn thiện tri thức thời cận đại, tuy giảng kinh thuyết pháp, hoằng truyền tông giáo, khơi dậy mạch nguồn Thiền tông, tiếp thừa hệ phái ngũ gia (Lâm Tế, Tào Động, Vân Môn, Pháp Nhãn, Quy Ngưỡng), hóa độ hàng chục ngàn tăng ni và hàng triệu cư sĩ tại gia trải qua một thế kỶ, mà chính tự tay Ngài chưa từng viết một quyển khai thị hay pháp ngữ nào. Mãi cho đến khi Ngài bị công an Cộng Sản Trung Quốc tra tấn dã man trong hai lần liên tục, chư đệ tử mới khẩn thỉnh Ngài tự thuật lại cuộc đời tu hành, hoằng pháp lợi sanh, hầu mong làm tấm gương sáng cho hậu thế. Vì lòng từ bi quảng đại, tuy bị trọng thương qua hai lần bị tra tấn cực hình, Ngài vẫn cố gượng kể lại cuộc đờI tu hành của mình, mà sau này chư đệ tử viết lại thành quyển "Biên Niên Tự Thuật" (đã được chúng tôi và anh Nguyên Phong phiên dịch cùng phóng tác ra Việt ngữ, qua quyển "Đường Mây Trên Đất Hoa"). Lại nữa, vì hương thơm đức hạnh tu hành của Ngài lan truyền khắp nơi, khiến chư đệ tử phải thâu thập những bài giảng thuyết, khai thị, pháp ngữ của Ngài, rải rác trong bao thập niên, rồi gom lại thành tập "Pháp Ngữ", để lưu truyền hậu thế. Tuy bị công an Cộng Sản Trung Quốc tra tấn, chết đi sống lại hai lần, nhưng xuyên qua những bài pháp ngữ cùng trong quyển "Biên Niên Tụ Thuật", Ngài chưa từng đả kích hay lên án chế độ Cộng Sản, mà chỉ bảo là do nghiệp duyên tiền kiếp, nên nhẫn nhịn gánh chịu. Lịch đại tổ sư đã từng bị bao nghịch duyên oan trái như tôn giả Mục Kiền Liên bị ngoại đạo đánh chết, tổ Sư Sử bị vua Di La Quật chém đầu, tổ Bồ Đề Đạt Ma bị người hãm hại bằng thuốc độc, nhưng các ngài chẳng hề oán trách ai, mà chỉ vui lòng thọ nhận oan khiên tiền kiếp, vì đã nhận ra "Bổn Lai Diện Mục", tức chủ nhân ông trong thân tứ đại bọt bèo huyễn hóa. Ngược lại, phàm phu vừa bị một trong tám gió thổi đến, thì tham sân si bèn nổi lên.
Quyển Pháp Ngữ mà hiện tại quý độc giả đang cầm trên tay, được chúng tôi phiên dịch từ quyển "Hư Vân Hòa Thượng Khai Thị Lục" do pháp sư Tịnh Huệ, và một phần trong quyển "Hư Vân Văn Tập" do hai cư sĩ Hồng Khánh Sùng cùng Hoàng Khánh Lâm biên tập ghi chép lại.
(Trích lời giới thiệu)
Mục lục:
- Pháp Ngữ Của Thiền Sư Hư Vân 1
- Pháp Ngữ Của Thiền Sư Hư Vân 2
- Pháp Ngữ Của Thiền Sư Hư Vân 3
- Pháp Ngữ Của Thiền Sư Hư Vân 4
- Pháp Ngữ Của Thiền Sư Hư Vân 5
- Pháp Ngữ Của Thiền Sư Hư Vân 6
- Pháp Ngữ Của Thiền Sư Hư Vân 7
- Pháp Ngữ Của Thiền Sư Hư Vân 8
- Pháp Ngữ Của Thiền Sư Hư Vân 9
- Pháp Ngữ Của Thiền Sư Hư Vân 10
- Pháp Ngữ Của Thiền Sư Hư Vân 11
- Pháp Ngữ Của Thiền Sư Hư Vân 12
- Pháp Ngữ Của Thiền Sư Hư Vân 13
- Pháp Ngữ Của Thiền Sư Hư Vân 14
- Pháp Ngữ Của Thiền Sư Hư Vân 15
- Pháp Ngữ Của Thiền Sư Hư Vân 16
- Pháp Ngữ Của Thiền Sư Hư Vân 17
- Pháp Ngữ Của Thiền Sư Hư Vân 18
- Pháp Ngữ Của Thiền Sư Hư Vân 19
- Pháp Ngữ Của Thiền Sư Hư Vân 20
- Pháp Ngữ Của Thiền Sư Hư Vân 21
- Người dịch
- Tỳ kheo Thích Hằng Đạt
- Người đọc
- Huy Hồ, Thy Mai, Ngọc Mỹ, Kim Phượng, Nam Trung, Tuấn Anh